TÓM TẮT BÀI GIẢNG NHẬP BỒ TÁT HẠNH
TUẦN 93 – NGÀY 24/12/2023
CHỦ ĐỀ: PHẨM 7 – TINH TẤN
- Tinh tấn chủ yếu nói về mức độ nỗ lực, siêng năng thực hành của chúng ta. Ví dụ, thực hành pháp thì cần phải giữ tính liên tục của pháp hành. Đây là mức độ đầu tiên của tinh tấn. Mức độ 2 là tất cả các pháp hành nào ta không thích làm nhưng vẫn phải làm. Nếu thuộc về trách nhiệm của mình, dù ta không thích thì vẫn phải làm. Mức độ 3 là mức độ khó nhất, nhưng cũng là dễ nhất: ta hứa những giới nguyện như thế nào thì giữ đúng như vậy.
BÀI KỆ 23
Các bác sĩ dùng cách trị liệu
Khó chịu để làm cho hết bệnh
Thế nên đau khổ nhiều thế kia
Để hết, hãy nhẫn chút khó chịu.
- Bài kệ nói rằng các bác sĩ dùng cách trị liệu như phẫu thuật, dùng thuốc… những cách ấy rất khó chịu, như cắt mổ da thịt thì đương nhiên sẽ rất đau. Nhưng dù khó chịu, những cách trị liệu đó lại giúp ta chữa hết bệnh tật. Do đó, để hết hẳn căn bệnh, ta phải nhẫn nhịn, chịu đựng sự khó chịu của việc dùng thuốc hoặc cắt mổ…
- Cũng giống như vậy, để vượt qua được đau khổ lớn lao thì ta phải chịu đựng, nhẫn nại với những đau khổ nhỏ nhỏ. Nếu pháp thực hành nào ta đang làm mà giữ được tính liên tục thì dần dần pháp thực hành đó sẽ trở nên dễ dàng với mình hơn. Nếu ta có những cơn đau nhỏ nhỏ lặp đi lặp lại nhiều lần, dần dần sẽ thấy quen và những cơn đau đó sẽ không còn gây khó chịu nữa.
BÀI KỆ 24
Các cách trị liệu như thông thường
Bác sĩ tối thắng chẳng dùng đến
Lại dùng các cách thật nhẹ nhàng
Chữa lành vô lượng cơn đại bệnh.
Bài kệ này nói đến các phẩm hạnh tối thắng của đức Phật. “Bác sĩ tối thắng” là đức Phật. Đức Phật không dùng những cách đau đớn khó chịu như bình thường để chữa căn bệnh phiền não của chúng sinh mà dùng các cách thực nhẹ nhàng, thực thiện xảo, không khó chịu chút nào cả nhưng lại có kết quả là có thể chữa được vô lượng cơn đại bệnh, chính là phiền não. Ở đây nói đến Đức Phật đã thiện xảo dùng các phương tiện là giảng pháp để chúng sinh hiểu được cốt lõi của vấn đề nhằm vượt qua các căn bệnh của chính mình.
BÀI KỆ 25
Bước đầu hãy bố thị thực phẩm…
Bậc Dẫn Đạo đã dạy như thế
Quen điều ấy rồi, thì về sau
Dần dần cho đi thịt của mình.
- Bài kệ nói đến mức độ dần dần quen thuộc của pháp hành. Khi ta dần quen với pháp thực hành thì sẽ làm được những việc lớn lao. Giống như đức Phật đã thực hành và đã hướng dẫn lại các đệ tử thực hành.
- Ở đây đang nói đến pháp hành bố thí. Đầu tiên ta có thể bố thí các món nhỏ nhỏ như thực phẩm, thức ăn, món uống… Khi bố thí quen rồi thì ta sẽ bố thí được các món lớn hơn. Đến lúc thành Bồ-tát thì có thể bố thí cả cơ thể, thịt của mình cho chúng sinh.
- Nhờ tinh tấn, dần dần ta sẽ quen với những điều khó hơn. Để pháp hành của mình từ sơ cơ, căn bản trở nên nâng cao, ngay cả tâm từ bi của mình, từ lúc mới phát tâm, tâm từ bi còn yếu, nhờ tinh tấn, dần dần quen với việc thực hành sẽ khiến cho tâm từ bi của mình trở nên thâm sâu hơn rất nhiều.